Tại coupé hạng nhất trên chuyến tàu bắc – nam có hai hành khách một nam, một nữ. Từ khi vào toa, hai người đã tỏ ra rất đồng điệu. Câu chuyện đậm đà dần đến lúc hai người cùng rút ra kết luận là không thể tin tưởng vào vợ và chồng của họ ở nhà, bởi thế nào cũng có chuyện bồ bịch lăng nhăng. Đêm xuống, nghe từ giường bên, cô gái cứ thở dài thườn thượt, anh chàng gạ gẫm:
- Hay là… chúng mình cùng trả thù họ một phen?
- Anh cũng ghê gớm thật, nhưng… em càng nghĩ càng thù bọn họ!
… Sau “trận đòn thù” thừa sống thiếu chết, người đàn ông về nằm thượt ở chỗ của mình. Tuy nhiên, tiếng thở dài vẫn phát ra từ giường bên. Anh ta ngạc nhiên hỏi:
- Em vẫn chưa ngủ được à?
- Chỉ nguôi được một lúc rồi cơn giận lại bùng lên. Hay… ta trả thù tiếp đi?
- Thôi thôi em ơi! Đàn bà tụi em là chúa hay thù dai, anh hãi nắm .
Chỉ có hai người trong một toa, trên một chuyến tàu đêm: Một đàn ông và một đàn bà. Họ còn phải đi rất xa nữa. Họ làm quen với nhau và nói chuyện phiếm. Và để giết thời gian, người đàn bà bắt đầu kể câu chuyện ngụ ngôn:
“Một lần, nhà vua quyết định đi săn. Ông gọi người hầu thân cận vào, dặn phải trông coi công chúa cẩn thận và phải thực hiện mọi mong muốn của công chúa, nếu không sẽ bị chém đầu. Đêm đến, công chúa gọi người hầu vào phòng ngủ. Người hầu bước vào phòng.
Công chúa trần truồng trên giường nói:
- Ta đang rất lạnh!
Người hầu tìm thấy cái chăn trong phòng đắp cho công chúa rồi bỏ đi. Đêm hôm sau, cũng vẫn tình huống như hôm trước, chỉ khác là trong phòng không có cái chăn nào. Người hầu liền giật cái rèm treo ở cửa sổ xuống, đắp cho công chúa và cũng bỏ đi. Đêm thứ ba thì cái rèm không còn nữa và người hầu buộc phải cởi áo của mình đắp cho công chúa.
Nhà vua đi săn trở về. Ngài cho gọi cả công chúa và người hầu đến hỏi:
- Nào, người hầu của ta, ngươi hãy cho ta biết ngươi đã thực hiện các nghĩa vụ của ngươi ra sao?
- Muôn tâu bệ hạ, thần đã thực hiện mọi mong muốn của công chúa rồi ạ.
- Thế còn con, con có thể nói gì, công chúa?
- Hắn ta chẳng thực hiện một mong muốn nào của con cả!
- Thế thì, ngươi hãy chuẩn bị, sáng mai, ta sẽ cho đao phủ chặt đầu ngươi.
Người hầu trung thực tìm đến nhà thông thái, kể lại câu chuyện đó và mong ông giải thích cho tại sao công chúa lại nói vậy. Nhà thông thái chỉ tay vào đống cỏ khô và nói:
- Ngươi có thấy đống cỏ khô đó không? Hãy đến đó và ăn đi!
- Để làm gì?
- Bởi vì ngươi là con lừa!”
Kể đến đây, cả hai người trong toa tàu cùng cười phá lên vì người hầu ngu ngốc kia… Và đã đến lúc người phụ nữ phải xuống tàu… Người đàn ông giúp chị ta mang những cái túi và vali nặng ra khỏi tàu. Trước khi chia tay, người phụ nữ đưa cho người đàn ông một ít tiền. Người đàn ông liền nói:
- Cô ơi, cô làm sao đấy. Đơn giản là tôi muốn giúp cô thôi mà!
- Không. Anh không hiểu ý tôi rồi. Tiền này để anh mua… cỏ khô , đồ …con nừa ! hìhìhì
Một kết thúc khác cho chuyện "báo thù" : - Sau nhiều lần báo thù thì người đàn ông mệt rã rời. Còn người phụ nữ thì vẫn háo hức đòi trả thù !!! Đến lần thứ n... , anh ta nói : " Thôi em ơi ! Chúng ta nên độ lượng thì hơn !".
Đàn bà hay thù dai
Trả lờiXóaTại coupé hạng nhất trên chuyến tàu bắc – nam có hai hành khách một nam, một nữ. Từ khi vào toa, hai người đã tỏ ra rất đồng điệu. Câu chuyện đậm đà dần đến lúc hai người cùng rút ra kết luận là không thể tin tưởng vào vợ và chồng của họ ở nhà, bởi thế nào cũng có chuyện bồ bịch lăng nhăng. Đêm xuống, nghe từ giường bên, cô gái cứ thở dài thườn thượt, anh chàng gạ gẫm:
- Hay là… chúng mình cùng trả thù họ một phen?
- Anh cũng ghê gớm thật, nhưng… em càng nghĩ càng thù bọn họ!
… Sau “trận đòn thù” thừa sống thiếu chết, người đàn ông về nằm thượt ở chỗ của mình. Tuy nhiên, tiếng thở dài vẫn phát ra từ giường bên. Anh ta ngạc nhiên hỏi:
- Em vẫn chưa ngủ được à?
- Chỉ nguôi được một lúc rồi cơn giận lại bùng lên. Hay… ta trả thù tiếp đi?
- Thôi thôi em ơi! Đàn bà tụi em là chúa hay thù dai, anh hãi nắm .
Đồ con lừa!!!
Trả lờiXóaChỉ có hai người trong một toa, trên một chuyến tàu đêm: Một đàn ông và một đàn bà. Họ còn phải đi rất xa nữa. Họ làm quen với nhau và nói chuyện phiếm. Và để giết thời gian, người đàn bà bắt đầu kể câu chuyện ngụ ngôn:
“Một lần, nhà vua quyết định đi săn. Ông gọi người hầu thân cận vào, dặn phải trông coi công chúa cẩn thận và phải thực hiện mọi mong muốn của công chúa, nếu không sẽ bị chém đầu. Đêm đến, công chúa gọi người hầu vào phòng ngủ. Người hầu bước vào phòng.
Công chúa trần truồng trên giường nói:
- Ta đang rất lạnh!
Người hầu tìm thấy cái chăn trong phòng đắp cho công chúa rồi bỏ đi. Đêm hôm sau, cũng vẫn tình huống như hôm trước, chỉ khác là trong phòng không có cái chăn nào. Người hầu liền giật cái rèm treo ở cửa sổ xuống, đắp cho công chúa và cũng bỏ đi. Đêm thứ ba thì cái rèm không còn nữa và người hầu buộc phải cởi áo của mình đắp cho công chúa.
Nhà vua đi săn trở về. Ngài cho gọi cả công chúa và người hầu đến hỏi:
- Nào, người hầu của ta, ngươi hãy cho ta biết ngươi đã thực hiện các nghĩa vụ của ngươi ra sao?
- Muôn tâu bệ hạ, thần đã thực hiện mọi mong muốn của công chúa rồi ạ.
- Thế còn con, con có thể nói gì, công chúa?
- Hắn ta chẳng thực hiện một mong muốn nào của con cả!
- Thế thì, ngươi hãy chuẩn bị, sáng mai, ta sẽ cho đao phủ chặt đầu ngươi.
Người hầu trung thực tìm đến nhà thông thái, kể lại câu chuyện đó và mong ông giải thích cho tại sao công chúa lại nói vậy. Nhà thông thái chỉ tay vào đống cỏ khô và nói:
- Ngươi có thấy đống cỏ khô đó không? Hãy đến đó và ăn đi!
- Để làm gì?
- Bởi vì ngươi là con lừa!”
Kể đến đây, cả hai người trong toa tàu cùng cười phá lên vì người hầu ngu ngốc kia… Và đã đến lúc người phụ nữ phải xuống tàu…
Người đàn ông giúp chị ta mang những cái túi và vali nặng ra khỏi tàu. Trước khi chia tay, người phụ nữ đưa cho người đàn ông một ít tiền. Người đàn ông liền nói:
- Cô ơi, cô làm sao đấy. Đơn giản là tôi muốn giúp cô thôi mà!
- Không. Anh không hiểu ý tôi rồi. Tiền này để anh mua… cỏ khô , đồ …con nừa ! hìhìhì
http://anle20.wordpress.com/
Buồn... cười thật đó..hihi
Trả lờiXóangồi một mình thì buồn rồi... chị cũng vậy đó. Chỉ khi ra sân luyện cẳng mới hay cười thôi... hì hi hi.
Trả lờiXóaHì hì hì
Trả lờiXóaheheheheheh
Trả lờiXóahehehe.. bactu có rơi vào trường hợp nào không?
Trả lờiXóacó cười thiệt hông nhỏ... hay lại chúi đầu vào một mớ công việc... ? nghỉ ngơi, thư giãn nhá.
Trả lờiXóaCó cô là hiểu con hà. Cảm ơn cô. Cô chơi chút rồi ngủ sớm đi nghen!
Trả lờiXóaHehe....cảm ơn 10 thang thuốc bổ của chị! :D
Trả lờiXóacó ai thù cohuynh không nè... hehehehe....
Trả lờiXóavui quá !
Trả lờiXóaCuối cùng thì em vẫn thắc mắc : Đàn ông và đàn bà, ai thù dai hơn? Hì hì.
Trả lờiXóa:)
Trả lờiXóavề hỏi ông lão của Yến là chắc ăn nhất.. hehehee...
Trả lờiXóaMột kết thúc khác cho chuyện "báo thù" :
Trả lờiXóa- Sau nhiều lần báo thù thì người đàn ông mệt rã rời. Còn người phụ nữ thì vẫn háo hức đòi trả thù !!!
Đến lần thứ n... , anh ta nói :
" Thôi em ơi ! Chúng ta nên độ lượng thì hơn !".
hhehe... bác sĩ có kết luận quá hay... :D
Trả lờiXóaEm cũng đang muốn ..thù dai đây . Hahaha..vậy là cười rồi há chị .
Trả lờiXóahehehe.... NT phải nói câu này với một qý ông nào ấy chứ.. haahha...
Trả lờiXóaĐâu cần chị , chuyện vui quá làm em tức cảnh sinh tình thôi. Hihi
Trả lờiXóa:))
Trả lờiXóaCười một tí thấy người mình nhẹ nhàng hẳn, chị à!
Cảm ơn chị nhiều nhé!