Tối qua đi đám cưới, nhỏ bạn dắt theo đứa con trai.. mẹ lo tám thế nào mà con đi đâu mất tiêu, làm cả nhóm nhốn nháo lên đến khi tìm được thì về luôn.. Con trai nắm tay mẹ thật chặt, còn tui được lão hàng xóm nắm tay dắt qua đường... nghĩ mà tức cười quá... sao hông có cảm giác gì hết à... hehhhee..
Thật là một câu hỏi khó ! Thí sinh cắn bút hồi lâu mà không nghĩ ra câu trả lời nào cho ổn ...hì hì ...Đại khái thế nầy : khi nhận đựợc một bàn tay ai đó đưa ra như chào mời - thực chất là nhờ dẫn qua đường - người đàn ông nắm bàn tay ấy chắc phải có cảm nhận rằng nó mát hay ấm; có hơi run hay không - dù với một tầng số rất thấp - để quyết định coi có bóp bóp hay không ? Nếu đối phương xuội lơ thì người ấy chỉ nên làm nhiệm vụ dẫn đường, còn nếu người kia cũng hơi có phản ứng - nghĩa là ...bóp lại thi sẽ có quyết định làm nhiệm vụ tốt hơn việc dẫn đường ...
Trả lời vậy thỏa đáng chưa ? Các bạn cho điểm và bổ sung đi !!!
hehhe.. chủ nhà pó tay.com, vì chủ nhà này chưa được hưởng cái cảm giác ấm áp bàn tay trong một bàn tay... nên chờ bạn trả lời đó.. hiyhii.. OM hoặc huynhtran, hoặc ngocyen... "giải quyết" dùm đi! hihihii..
Ý kiến nầy nghe cũng được đấy . Không biết ý Hà ra sao ? Còn theo tui thì phải thực hành trên vài người nữa - như OM chẳng hạn - thì báo cáo mới khách quan ...
người ta sợ cọp cắn thì phải bắt con cọp chị à. Vậy là ổng muốn làm Võ Tòng bắt cọp nha! hihi... Chị Hà coi chừng, trái tim loạn nhịp, thổn thức... hahaha
Thật ra tình huống của chị Hà là bất ngờ, và cái nắm tay của người bạn già ấy là phản xạ tự nhiên, cái phản xạ ấy đã có tự trong tiềm thức với những ân tình, với những ân cần dõi theo từng bước đi của người bạn hàng xóm của mình. Do đó cái nắm tay ấy, không nghĩ suy không tính toán, nên khi qua đường về tới nhà rồi mà dư âm của nó còn đó, nó cứ đong đưa nỗi niềm trong lòng chị Hà với cái note hôm nay. Vì chị Hà "Qua sông mà chưa bỏ đò" ở đây có nghĩa là qua đường rồi mà cái vương vấn ấy vẫn mãi vương vương...
Còn với cách trả lời của anh TD thì thấy anh hơi hơi tính toán, "vì nếu thấy ... nếu không thấy.... " thì công nhận trong tình cảm mà anh TD hơi tính toán thiệt hơn đó.!
Còm của M là hay nhất, phân tích mọi tình huống rạch ròi. Đúng là cái nắm tay bất ngờ giữa dòng xe cộ đông nghịt.. cảm thấy cũng vui vui vì quá lâu mới có cảm giác được che chở như thế. Ở đây không có những bâng quơ đâu. Với chị thì mọi thứ đều rõ ràng... nên không có cảm giác cũng không là chuyện lạ.. hehhhehe.... Cám ơn M vì đã trả lời hộ chị... hihii...
Tại các bạn ra đề biểu tui trả lời . Thật ra đó chỉ là giả định những tình huống có thể có trong lúc ấy thôi . Dẫn một người qua đường là chuyện thường thôi , nhưng ở đây vì Hà và OM có những điều suy nghĩ xa hơn và hỏi tui thì tui phải giả định như vậy cho vui mà thôi . Không có gì "tinh toán" ở đây đâu chị huynhtran ơi ! hì hì ...
Thì trong tiềm thức của anh đã có tính toán rồi, trong tình huống bất chợt thì cho dù lúc ấy người bạn ấy, kg dám nắm chặt hay có nắm chặt, thì mình cũng nên ân cần nắm chặt lấy mà đưa người ấy đi qua bên kia đường một đoạn đường....
Chính là cái tự nhiên, cái ban tặng ấy, làm cho người bạn đã về rồi dù không nói mà bước cứ vương vương mãi đó anh TD à!
Cô sướng quá nha, được người nắm tay đi qua đường! Cô khỏe chứ? Đêm vui cho cô nhé!
P/s: Con cảm ơn cô nhiều, lúc nãy con gọi ĐT về nhà cho Má con, báo Má biết là mẹ Kiều, vợ Ba Võ Quê mất rồi...thế là Má hỏi con có đi về Huế được không...tự dưng con lại trào nước mắt...vì xa quá, con không về được cô ah!
Thật bất ngờ khi hay tin này. In như mới hôm rồi, thấy anh VQ còn post hình chị Tiểu Kiều ngồi trước computer mà! Thế đấy Cuộc đời như gió thổi, như mây nổi, như chiêm bao...
Tối qua đi đám cưới, nhỏ bạn dắt theo đứa con trai.. mẹ lo tám thế nào mà con đi đâu mất tiêu, làm cả nhóm nhốn nháo lên đến khi tìm được thì về luôn.. Con trai nắm tay mẹ thật chặt, còn tui được lão hàng xóm nắm tay dắt qua đường... nghĩ mà tức cười quá... sao hông có cảm giác gì hết à... hehhhee..
Trả lờiXóaHeeeee. Sướng thế còn gì
Trả lờiXóaHì hì, giờ về giăng cái Note nì thì thấy có cảm giác gì hông chị hén!
Trả lờiXóahaha. Chi ma cam giac thi thu gòi, bo blog mat nha!
Trả lờiXóaGiăng note là đang hồi tưởng lại cái nắm tay của lão hàng xóm....
Trả lờiXóasao bây giờ êm êm, dịu dàng và vững vàng quá... hehe
Há há..chị Hà được nắm tay nhen,để con tim nó gun gun cho dzui chị ui :)))
Trả lờiXóaChỉ được cái chọc chị Hà là giỏi
Trả lờiXóagiờ nghĩ lại mà cười cười nè nhỏ, con tim nó gun gun thì chị dấu biệt rồi.. đâu cho mọi người biết... cảm giác! hehhhee..
Trả lờiXóaÔng hàng xóm mà có trong Mul lại không dám giăng note
Trả lờiXóahehhhe.. Hà và lão ấy hay căng thẳng lắm đấy, thậm chị ghét nhau nữa... lúc ấy Hà lên tiếng: Làm gì mà nắm chặt vậy, tui biết đường đi mà.. heehhhe...
Trả lờiXóaheehhhe... chắc zị!
Trả lờiXóaChị làm em thèm được nắm tay.
Trả lờiXóaĐể hôm nào off chị nắm tay em... nha.
Trả lờiXóachà, có được cảm giác đó chăc hạnh phúc M nhỉ?
Trả lờiXóanhỏ này con nít mà rành ghê ta.. hihihi..
Trả lờiXóaChị hứa? Nắm hoài không cho chị dzìa luôn.
Trả lờiXóaHì hì...vì lão ấy không phải là "ngừ trong mộng" của chị thì sao mà có cảm giác được chứ!
Trả lờiXóachời woi, mộng với mơ gì chứ... hehhhehe...
Trả lờiXóathiệt mà, nắm hoài để xem có cảm giác gì hông...:D
Trả lờiXóaÔng hàng xóm đó già chưa Hà ? Nắm tay có bóp bóp không ????
Trả lờiXóaCái này mới quan trọng nè! Há há...!!!
Trả lờiXóahehe, hôm qua hồi hộp quá khi được nắm tay nên cái cảm giác biến mất tiu
Trả lờiXóaHôm nay có cảm giác và có cái note này nè, hehehe
Không phải là bóp bóp, mà là nắm chặt nắm rất êm ái, rất thật là âu yếm, chứ nếu cứ bóp bóp thì đau..!
Trả lờiXóaOM kinh nghiệm đầy mình!
Trả lờiXóahahahaaa, suy ra đó chị ơi! Hỏng tin chị hỏi nhỏ thôi chi Hà mới dám nói, nói ở đây bà con nghe hết chơn, mắc cở lém! hehe
Trả lờiXóaBóp không đau chỉ tạo cảm giác thân thiện thôi ...mới là điệu nghệ !!!
Trả lờiXóaEm bảo đảm là ổng hỏng có già chị Hà mới cho ổng nắm tay đó anh TD! hì.
Trả lờiXóaah! Anh TD có kinh nghiệm và điệu nghê trong giao tiếp nha...
Trả lờiXóaui, nhỏ này hỏi dùm chị, cám ơn nhỏ nha... hihiihi.. đề nghị anh TD trả lời cho bạn multi biết hen...
Trả lờiXóaThật là một câu hỏi khó ! Thí sinh cắn bút hồi lâu mà không nghĩ ra câu trả lời nào cho ổn ...hì hì ...Đại khái thế nầy : khi nhận đựợc một bàn tay ai đó đưa ra như chào mời - thực chất là nhờ dẫn qua đường - người đàn ông nắm bàn tay ấy chắc phải có cảm nhận rằng nó mát hay ấm; có hơi run hay không - dù với một tầng số rất thấp - để quyết định coi có bóp bóp hay không ? Nếu đối phương xuội lơ thì người ấy chỉ nên làm nhiệm vụ dẫn đường, còn nếu người kia cũng hơi có phản ứng - nghĩa là ...bóp lại thi sẽ có quyết định làm nhiệm vụ tốt hơn việc dẫn đường ...
Trả lờiXóaTrả lời vậy thỏa đáng chưa ? Các bạn cho điểm và bổ sung đi !!!
Kekekeee Trời lành lạnh mà nắm tay nhau sẽ rất tuyệt ạh, em thích hình ảnh đó lắm :D
Trả lờiXóaCái này Anh TD mới nói lý thuyết suông thôi ah
Trả lờiXóaChắc là bút nát hết nữa cây vì thí sinh cắn bút lâu quá mới cho ra đáp án này.
Đề nghị thí sinh và chủ nhà thực hành và cho ý kiến cảm nhận để các bạn cho diểm và bổ sung! hehe
chị Hà ơi, coi chừng nhe chị, iu kg hay đó. hí hí,,,
Trả lờiXóaChị la ông ấy nhỏ xíu hả? "Ông làm gì mà nắm tay cũng kg chặt nỗi?". ặc ặc... dzọt lẹ.
Không có cảm giác mà vẫn nhớ đến bây giờ ? Đó mới là điều đáng nói chị Hà ơi.
Trả lờiXóaHè hè hè.
hehhe.. chủ nhà pó tay.com, vì chủ nhà này chưa được hưởng cái cảm giác ấm áp bàn tay trong một bàn tay... nên chờ bạn trả lời đó.. hiyhii.. OM hoặc huynhtran, hoặc ngocyen... "giải quyết" dùm đi! hihihii..
Trả lờiXóaÝ kiến nầy nghe cũng được đấy . Không biết ý Hà ra sao ? Còn theo tui thì phải thực hành trên vài người nữa - như OM chẳng hạn - thì báo cáo mới khách quan ...
Trả lờiXóaĐưa tay ra cho người ta nắm cái koai, pó tay ai nắm được hở chời!
Trả lờiXóaĐêm qua cho nắm không mắc cở, bây giờ vào cuộc lại lôi thôi.... hahahaaa
Chị Hà ơi là chị Hà, mắc cở gì mà hỏng chịu lẹ dzùm!
hông có đâu nha, tự lão ấy nắm tay chị dắt qua đường.. vì lúc ấy đường nhiều xe lắm... chắc là vô tư thôi, vì lão ấy sợ chị.. như sợ cọp.. hehhehee..
Trả lờiXóangười ta sợ cọp cắn thì phải bắt con cọp chị à. Vậy là ổng muốn làm Võ Tòng bắt cọp nha! hihi... Chị Hà coi chừng, trái tim loạn nhịp, thổn thức... hahaha
Trả lờiXóalàm lãnh đạo như anh và OM mới nhiều kinh nghiệm đóa, vì ngày nào cũng nắm tay bóp bóp.. giao hết cho anh và OM làm gì thì làm.. hihii..
Trả lờiXóasao cái vụ "ngày nào cũng nắm tay bóp bóp" mà chị giao anh TD và chị OM giải quyết? hí hí...
Trả lờiXóalão bà không đưa thì lão ông lấy zì mà nắm chứ?.hehe
Trả lờiXóa.. hôm qua vô tư để bây h ưu tư, hix!
ấy.... ấy! chị lại suy ra rồi nhé!
Trả lờiXóaCủa ai nấy hưởng, em hỏng dám nhận hết đâu ah
OM ơi ! cô Hà "bán cái" cho OM đấy . Đó là chiêu "gậy ông đập lưng ông" đấy . he .he ..
Trả lờiXóaCô Hà nghe OM gợi ý "làm thử" nên sợ quá bỏ chạy giao cho OM ...làm gì thì làm kìa ...
Trả lờiXóachắc lão ấy sợ lạc đường !
Trả lờiXóaCòn chị thì ... đóng vai mẹ dắt con trai qua đưòng thì cảm giác gì chứ ! hehe
Còm chị Trang hay nhất trong ngày. ặc ặc... Lão ấy mà có blog đọc còm này xong khóc mùi mẫn nha!
Trả lờiXóaThật ra tình huống của chị Hà là bất ngờ, và cái nắm tay của người bạn già ấy là phản xạ tự nhiên,
Trả lờiXóacái phản xạ ấy đã có tự trong tiềm thức với những ân tình, với những ân cần dõi theo từng bước đi của người bạn hàng xóm của mình.
Do đó cái nắm tay ấy, không nghĩ suy không tính toán, nên khi qua đường về tới nhà rồi mà dư âm của nó còn đó, nó cứ đong đưa nỗi niềm trong lòng chị Hà với cái note hôm nay.
Vì chị Hà "Qua sông mà chưa bỏ đò" ở đây có nghĩa là qua đường rồi mà cái vương vấn ấy vẫn mãi vương vương...
Còn với cách trả lời của anh TD thì thấy anh hơi hơi tính toán, "vì nếu thấy ... nếu không thấy.... " thì công nhận trong tình cảm mà anh TD hơi tính toán thiệt hơn đó.!
Còm của M là hay nhất, phân tích mọi tình huống rạch ròi. Đúng là cái nắm tay bất ngờ giữa dòng xe cộ đông nghịt.. cảm thấy cũng vui vui vì quá lâu mới có cảm giác được che chở như thế. Ở đây không có những bâng quơ đâu. Với chị thì mọi thứ đều rõ ràng... nên không có cảm giác cũng không là chuyện lạ.. hehhhehe.... Cám ơn M vì đã trả lời hộ chị... hihii...
Trả lờiXóahehhhe.. lão ấy cao to hơn chị cái đầu rưỡi... mà sao chị dắt nổi chứ...hihiihi..
Trả lờiXóaTại các bạn ra đề biểu tui trả lời . Thật ra đó chỉ là giả định những tình huống có thể có trong lúc ấy thôi . Dẫn một người qua đường là chuyện thường thôi , nhưng ở đây vì Hà và OM có những điều suy nghĩ xa hơn và hỏi tui thì tui phải giả định như vậy cho vui mà thôi . Không có gì "tinh toán" ở đây đâu chị huynhtran ơi ! hì hì ...
Trả lờiXóaThì trong tiềm thức của anh đã có tính toán rồi, trong tình huống bất chợt thì cho dù lúc ấy người bạn ấy, kg dám nắm chặt hay có nắm chặt,
Trả lờiXóathì mình cũng nên ân cần nắm chặt lấy mà đưa người ấy đi qua bên kia đường một đoạn đường....
Chính là cái tự nhiên, cái ban tặng ấy, làm cho người bạn đã về rồi dù không nói mà bước cứ vương vương mãi đó anh TD à!
Bống cũng định nói như Yến
Trả lờiXóaă k ăk.. nhưng không có cảm giác điện giật Bống ui.. :D
Trả lờiXóahehehehe .... nắm tay rồi sao chị ... ?
Trả lờiXóahehheh.. nắm tay dắt qua đường, chứ có làm gì đâu.. :D
Trả lờiXóaÔi một phút bất ngờ
Trả lờiXóaMở ra nghìn phút nhớ!!!!
hihi, phải vậy không chị???? :))))
Chà !! Chà cái vụ án nắm tay nầy coi vậy mà rối dữ a !!!
Trả lờiXóaChắc tại tê quá đổi á chị Hà.
Trả lờiXóaCô sướng quá nha, được người nắm tay đi qua đường!
Trả lờiXóaCô khỏe chứ? Đêm vui cho cô nhé!
P/s: Con cảm ơn cô nhiều, lúc nãy con gọi ĐT về nhà cho Má con, báo Má biết là mẹ Kiều, vợ Ba Võ Quê mất rồi...thế là Má hỏi con có đi về Huế được không...tự dưng con lại trào nước mắt...vì xa quá, con không về được cô ah!
Có nói vậy thiệt hông đó?
Trả lờiXóaAi bảo Hà không biết đường đi nào, chỉ là sợ Hà hủng có dám băng qua đường nhiều xe á!
Sang nắm tay em cái coi, chị ơi!
Trả lờiXóagiờ mà còn qua đòi nắm kìa. mới nắm hôm qua chưa đã hả nhỏ?? hình đâu chị chưa thấy vậy?
Trả lờiXóaThật bất ngờ khi hay tin này.
Trả lờiXóaIn như mới hôm rồi, thấy anh VQ còn post hình chị Tiểu Kiều ngồi trước computer mà!
Thế đấy
Cuộc đời như gió thổi, như mây nổi, như chiêm bao...